“Rồi từ giọng hát em chợt vút cao vút cao một trời một trời. Bài ca thánh đêm hoang vu trong ngày dài mệt nhoài một phận đời….” Một mùa giáng ...
"Rồi từ giọng hát em chợt vút cao vút cao một trời một trời. Bài ca thánh đêm hoang vu trong ngày dài mệt nhoài một phận đời...." Một mùa giáng sinh nữa lại về. Với những người ngoại đạo, âm nhạc có lẽ là một trong những tín hiệu rõ ràng nhất của mùa Giáng sinh. Và khi tôi bấm nút play nghe album "Chiều bên giáo đường" của Audio Space, cảm giác là "người có đạo" trong "thánh đường âm nhạc" của tôi lại trở về thật chóng vánh. 10 ca khúc trong album như những tiếng chuông ngân dài mênh mang đầy đặn nhạc tính, sân khấu âm thanh thật rõ ràng thanh thoát. Bàn tay tài hoa của nhạc sĩ Duy Cường một lần nữa cho thấy nghệ thuật và kỹ thuật hòa âm điêu luyện của anh đã là một thương hiệu cho các nhà sản xuất âm nhạc.http://giaitri.vnexpress.net/nhac/chieu-ben-giao-duong-1012437.html
Link nghe nhạc
Nét nhạc trên nền bán cổ điển, jazz và một chút boston luôn bàng bạc trong từng ca khúc, khiến từng chất giọng của ca sĩ thể hiện càng thăng hoa sự trong sáng, thánh thiện của tình yêu và đức tin vốn đã ít nhiều "mệt nhoài" trong cõi tạm chốn nhân gian. Uyên Nguyên, Khắc Dũng, Diệu Hiền, Thụy Vân, Ngọc Mai, Ngọc Quy, Duy Quang, mỗi giọng ca của họ dường như đều tìm được một "chỗ đứng" tử tế trong cách thể hiện của mình. Càng thú vị hơn khi trong ca khúc "Chỉ chừng đó thôi" của album này, cả 3 cha con Phạm Duy - Duy Cường - Duy Quang đều gặp nhau trong 3 vai trò tác giả - hòa âm - ca sĩ dù 2 người trong số họ đã rời "cõi tạm" khá lâu. Tôi đã thiền trong "thánh đường" của mình đêm nay. "Thánh đường" của tôi chỉ là một gian phòng nhỏ, một hệ thống Hi-fi 2 kênh, 3 đường tiếng khá khiêm nhường so với "hàng họ" của các đàn anh đàn chị Hi-end. Nhưng khi những giai điệu của ca khúc đầu tiên vang lên, khi ánh đèn phòng nghe mờ dần cũng là lúc tôi tạm quên đi cảm giác hiện diện của thiết bị, của loa, của khuếch đại, của dây dẫn, của tần số cắt, của độ động, cůa dải cao, dải thấp. Trước mắt tôi và trong đầu tôi chỉ còn âm vang những giai điệu sáng trong, những cung bậc thánh thiện dễ thương trong album "Chiều bên giáo đường". Với một người "có đạo" trong âm nhạc, như vậy chắc cũng đã là một thánh đường - thánh đường của cảm xúc, cho ta nhẹ lòng hơn trong những tháng ngày mệt nhoài vì "ở trọ trần gian"... Bài: Nguyễn Vũ Nhất Huy