“Cuối cùng quan trọng nhất vẫn là người bên cạnh mình” là câu kết trọn vẹn cho loạt phim võ thuật về cuộc đời nhất đại tông sư môn phái ...
“Cuối cùng quan trọng nhất vẫn là người bên cạnh mình” là câu kết trọn vẹn cho loạt phim võ thuật về cuộc đời nhất đại tông sư môn phái Vịnh Xuân quyền.
10 năm sau kể từ các sự kiện của phần 2, Diệp Vấn 3 tiếp tục xoay quanh câu chuyện cuộc đời của đại tông sư của môn phái Vịnh Xuân trong bối cảnh những năm 60 ở Hong Kong. Lúc này, Diệp Vấn sư phụ (Châu Tử Đan) đang tận hưởng một cuộc sống tròn đầy bên gia đình như bao con người bình thường khác.
Nhưng lẽ đời là vậy, sức mạnh càng lớn thì trách nhiệm càng cao. Những con người sở hữu khả năng vượt trội và một trái tim giàu lòng trắc ẩn chẳng bao giờ có thể tìm thấy sự an yên lâu dài giữa thời cuộc rối ren, bất ổn. Diệp Vấn là một trong số đó. Không còn là những biến cố lớn của cuộc đời như 2 phần phim trước, Diệp Vấn 3 là câu chuyện bình dị, gần gũi hơn khi vị võ sư đứng ra bảo vệ những thứ “nhỏ bé” nhất nhưng ý nghĩa nhất cuộc đời ông. Đó là gia đình, là cư dân Hương Cảng, là danh dự môn phái Vịnh Xuân.
Đứng trước nguy cơ khu đất trường tiểu học nơi Diệp Chính – con trai thứ của Diệp Vấn, đang theo học sắp bị cướp mất bởi tay trùm bất động sản Frank (Mike Tyson), cùng với những tội tác bẩn thỉu của tổ chức chính quyền, Diệp Vấn cùng đàn em xưa bất đắc dĩ trở thành những người bảo vệ ngôi trường. Cùng lúc đó, một đối thủ khác là Trương Thiên Chí (Trương Tấn) – nhân vật chẳng thuộc chính cũng chẳng thuộc tà, đến thách thức Diệp Vấn với mục đích kiểm chứng công phu của ai mới là Vịnh Xuân chính tông.
Giữa lúc “vác tù và hàng tổng”, Diệp Vấn không có thời gian quan tâm gia đình, thường xuyên đi sớm về muộn và trễ hẹn với vợ. Điều tệ nhất là trong khi ông dốc sức bảo vệ người khác thì vợ ông lại mắc phải căn bệnh ung thư chết người, sức khỏe ngày càng suy yếu...
Có lẽ khán giả không thể rời mắt được 2 màn đánh võ tay đôi giữa Châu Tử Đan với Mike Tyson và với Trương Thiên Chí. Nếu ở Mike Tyson là sự dũng mạnh, thể hiện ở những cú đấm sắt đặc trưng của giới quyền anh hạng nặng thì ở trận đấu với Trương Thiên Chí lại mang đậm tinh thần võ thuật Trung Hoa cổ truyền, điều hiếm thấy trong các bộ phim võ thuật gần đây. Dù thế nào thì cảnh hành động mãn nhãn vẫn là yếu tố tiên quyết của Diệp Vấn nhằm lôi kéo một lượng fan hâm mộ đông đảo ra rạp, đặc biệt là cánh đàn ông.
Diệp Vấn và Trương Thiên Chí.
Tuy nhiên, theo ghi nhận tại các phòng vé cho thấy rất nhiều chị em phụ nữ cũng ồ ạt đến rạp để thưởng thức bộ phim. Bởi vì Diệp Vấn nổi tiếng là người đàn ông trọng tình, trọng nghĩa, người đàn ông sống hết mình và yêu hết mình. Ai cũng nghĩ là một võ sư thì thường khô khan, cứng nhắc và hà khắc, trái lại, Diệp Vấn sống rất tình cảm, tân tiến, tôn trọng vợ hết mực bằng những hành động nhỏ nhặt và tinh tế nhất. Điều này có thể khiến cho nhiều chị em xuýt xoa bởi bộ phim đầy khoảnh khắc ngọt ngào, lãng mạn như bao câu chuyện ngôn tình khác.
Thế nhưng, hơn cả tình yêu đó là tình nghĩa vợ chồng, là nghĩa vụ là trách nhiệm đi kèm, là thương, là xót. Có lẽ, các bà vợ sẽ bắt gặp hình ảnh của chính bản thân trong Trương Vĩnh Thành – vợ Diệp Vấn ở một vài khoảnh khắc trên phim. Khoảnh khắc nấu từng bữa ăn, giặt từng chiếc áo, ủi từng chiếc khăn hay là khoảnh khắc trằn trọc giữa đêm vì người chồng đi mãi chưa thấy trở về. Người phụ nữ âm thầm hy sinh và chịu đựng ấy chưa bao giờ ngừng oán thán một câu, vì trong niềm tin vào người chồng trong cô chưa bao giờ tắt.
Cả khán phòng sẽ phải lặng lẽ sụt sùi khi người vợ mạnh mẽ ấy đã chẳng còn sức lực nào khi đứng trước cơn bạo bệnh, cảnh Trương Vĩnh Thanh bật khóc nức nở trong vòng tay của Diệp Vấn như là một hồi chuông báo hiệu bi kịch cuối cùng của đời ông. Lúc này, Diệp sư phụ phải đứng trước 2 lựa chọn người vợ đang chống chọi vì bị ung thư hay là công việc trừ gian dẹp bạo của mình. Câu nói cuối phim “điều quan trọng nhất chính là người bên cạnh mình” chính là câu trả lời cho tất cả. Trải qua bao sóng gió của cuộc đời, ông thừa hiểu được mất, thiệt hơn của hư danh, của vinh hoa phú quý cũng chỉ là phù du của kiếp người. Ông thừa hiểu cái còn sót lại duy nhất mà một con người khi chết đi vẫn có thể mang theo đó là tình cảm.
Phân đoạn Diệp Vấn im lặng “đón nhận” cái tát của Trương Vĩnh Thanh, hay vui vẻ chăm sóc cô trong quãng thời gian cuối đời giống như một nốt trầm trong một trường khúc bi tráng và hào hùng. Người hùng của xã hội đó sẵn sàng từ bỏ lòng tự trọng của một bậc đại trượng phu để dành trọn quãng thời gian còn lại bên vợ mình, để mua cho cô ấy một nụ cười, hay trao cho cô ấy một cái ôm ấm áp... Chính trường đoạn này đã tạo nên sự độc đáo cho Diệp Vấn 3, người ta sẽ nhớ tới ông như một trang nam tử hán thực thục, có thể cao ngạo, phân thắng thua với xã hội nhưng khi quay về gia đình thì chữ “nhẫn” phải được đặt làm đầu.
Sẽ có không ít người chồng người vợ sẽ quay sang nhau, nắm chặt lấy tay của người bạn đời mà mỉm cười, mà tự hứa với lòng mình sẽ hy sinh và sống vì nhau như cặp vợ chồng Diệp Vấn – Trương Vĩnh Thanh. Diệp Vấn 3 đã vượt xa khỏi kỳ vọng của người xem khi không còn dừng lại ở những đường quyền, cước, các pha hành động mãn nhãn, mà còn là câu chuyện nhân văn về tình cảm gia đình, tình nghĩa vợ chồng. Cảm xúc lắng đọng xuyên suốt bộ phim ấy sẽ theo chân khán giả cho tới tận khi rời khỏi rạp chiếu.